Polly po-cket
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Mẹ Kế Zombie (H)


phan 10

 Z bình thản đi xuống xe, từ trên nhìn xuống Y Ninh và Âu Dương phía sau ả, cảm giác đượccái nhìn đầy địch ý của Âu Dương, vô cùng caongạo nhìn lại, Âu Dương chưa từng gặp người bất lịch sự như vậy, nhất thời không phản ứng kịp.

 Y Ninh so sánh khí thế giữa hai người này, kiên định vứt bỏ ý nghĩ lựa chọn cao phú suất [1] làm người yêu dự bị, nhưng có lẽ hiện tại Âu Dương cũng không làm người yêu dự bị được, nhiều nhất chính là làm đồ trang trí mà thôi.

[1] Tài phú, dáng người, tướng mạo hoàn mỹvô khuyết.

 Y Ninh cười ngọt ngào nhìn Z, vui vẻ nói: "Em chỉ biết hai người sẽ đi về phía này, bị em tìm được rồi." Ả đắc ý ngẩng đầu lên, "Hiểu Thư đâu? Vương thống đốc lo lắng cho cô ấy lắm, tại sao cô ấy còn cố chấp không chịu về nhà?"

 Vương Hiểu Thư không thèm nhìn bọn họ, mộtchữ cũng không muốn nói.

 Z thay cô trả lời vấn đề của Y Ninh: "Xin lỗi, làcô hiểu lầm, là tôi mời cô ấy đi cùng, cô ấy vì tôi thỉnh cầu mà không thể không dành chút thời gian cùng tôi mà thôi."

 Âu Dương nắm bả vai Y Ninh, cứng ngắc nói:"Anh mời đại tiểu thư bầu bạn? Anh có biết cô ấy là ai hay không? Còn anh là ai?"

 "Tôi biết." Z lạnh nhạt, "Cô ấy tên Vương HiểuThư, con gái một của thống đốc Vương Kiệt củaLượng Tử, năm nay 23 tuổi, cầm tinh con thỏ,chòm sao Thiên Bình."

 ". . . . ." Khóe miệng Âu Dương giật giật, "Anhbiết thật rõ ràng."

 "Đúng vậy, tôi còn biết anh từng là vị hôn phu của cô ấy, mà bởi vì vị tiểu thư này chen chân,quan hệ của hai người đã tan vỡ." Z lạnh nhạtnói ra lời nói khiến những người ở đây vô cùngkhó xử.

 Y Ninh không tự nhiên tránh Âu Dương, muốngiải thích: "Không, anh đừng hiểu lầm, thực raem và Âu Dương. . ."

 "Các người tới tìm tôi hay tìm hắn?" Vương Hiểu Thư nghe không vô thò đầu ra, dựa vào vai Z nhìn bọn họ.



 Chương 23
 Yusuke Miyazaki một mực đứng xem diễn, vừa thấy Vương Hiểu Thư xuất hiện, ánh mắt sángngời xen vào nói: "Vương tiểu thư! Hạnh ngộ!"

 Vương Hiểu Thư sửng sốt: "Miyazaki tiên sinh?"

 "Đúng vậy, là tôi." Yusuke Miyazaki vẫy vẫytay, "Tôi thay mặt cha đến bảo vệ Y tiểu thư, Y tiểu thư và cha tôi có quan hệ vô cùng. . . Tốt."Lúc hắn nói vô cùng tốt thì dừng lại một chút,hiển nhiên là cảm giác từ này không thích hợp,nhưng vì thấy sắc mặt Y Ninh khó coi, hắnkhông nói ra lời trong lòng, có phần thương hại nhìn Âu Dương, dường như trên đầu hắn đangđội một cái nón xanh thật lớn.

 Vương Hiểu Thư bừng tỉnh hiểu ra, gật đầu,cười nhìn Y Ninh: "Còn cô thì sao? Tới tìm tôi?"

 "Ừm. . ." Y Ninh gượng gạo nói, "Tôi và Âu Dương phát hiện không thấy cậu đâu liền chạyđi tìm, cậu không về Lượng Tử, hắn cũng khôngthể trở về."

 "Đúng vậy, vậy cô cũng không thể trở về."Vương Hiểu Thư gật đầu, sau đó nhìn về phía Z, "Làm sao bây giờ? Xem ra tôi không thể không về, nếu không tôi trở về?" Cô thừa nhận là mình đang trả đũa, trả đũa hắn vừa rồi không chịu rờiđi.

 Z tất nhiên nghe hiểu ý ngầm của cô, híp mắtphượng, bình thản nói: "Hiện tại hẳn là khôngthể quay về, mọi việc xong xuôi thì có thể, nếu mấy vị không ghét bỏ, có thể đi cùng chúng tôi."

 Sắc mặt Y Ninh từ buồn thành vui: "Thật vậy chăng? Hai người muốn đi làm gì? Chúng tôi tất nhiên muốn theo!"

 ". . . . ." Vương Hiểu Thư lặng lẽ cấu tay Z, đốimặt với sự bình tĩnh của hắn, cô thật sự không có cách nào bình tĩnh.

 Z giống như không cảm thấy đau, bình tĩnh nói: "Nghe nói số lượng zombie bên căn cứ NguyênTử gấp bốn lần những nơi khác, ở đó cuộc sống khó khăn, thiếu đồ ăn, cho nên chúng tôi muốnđến xem có thể giúp đỡ được hay không."

 Bốn lần? Vương Hiểu Thư kinh ngạc nhìn hắn,vẻ mặt của hắn vẫn lạnh lùng như trước, giống như người nói ra tin tức khủng bố vừa rồi không phải là hắn. Sao cô không nhớ căn cứ NguyênTử nguy hiểm như vậy từ lúc nào? Trong sáchkhông viết a!

 "Sao lại thế này?" Âu Dương lập tức nhíu mày,"Chuyện này sao anh có thể biết được? Trước khi rời khỏi Lượng Tử tôi không nhận được tin tức này."

 Z từ từ đóng cửa sổ xe lại: "Có tin tức nhưng không thông báo được, nếu cảm thấy hứng thú, có thể đi theo chúng tôi, không gian trên xe nhỏ,sẽ không mời các vị ngồi chung, gặp lại." Hắn nói xong, cửa sổ xe đã đóng hoàn toàn, hắnnhanh chóng đạp chân ga, nghênh ngang mà đi, tới một khoảng cách rất xa, Vương Hiểu Thưquay đầu nhìn, không thấy tung tích của đoàn người Y Ninh nữa.

 "Xảy ra chuyện gì?" Vương Hiểu Thư hỏi ra nghi vấn trong lòng, "Bên Nguyên Tử tại sao đột nhiên có chuyện lớn như vậy?"

 Z cười không nói, Vương Hiểu Thư nhìn hắn,ngồi ở ghế lái phụ nghiến răng nói: "Anh rất đáng ghét."

 Z vô tội nói: "Tôi chưa làm gì cả."

 "Chính là bởi vì anh không làm cái gì nên mớiđáng ghét." Nếu vừa rồi anh lái xe đi luôn, đámngười kia còn dám theo đuôi sao? Vương Hiểu Thư nhìn cái đuôi theo sau trên kính chiếu hậu, tâm tình phiền chán.

 Z cho tới bây giờ đều thật lạnh nhạt, nhìn vẻ bị ăn đến sít sao [1] của Vương Hiểu Thư, thực rahắn muốn cô hiểu rõ, tiện thể cho đám ngườikhông có tư cách cạnh tranh với mình KO, zombie xung quanh Nguyên Tử không phải là một đám mới, chỉ là cũ tập hợp cùng một chỗmà thôi, nếu có thể tiêu diệt bọn nó đồng thời xử lí đám người Âu Dương, chẳng những có thể tạo được ấn tượng tốt, còn có thể khỏi lo trước lo sau, thật sự là một việc tốt một vốn bốn lời,dù sao zombie cũng không có tác dụng gì đốivới hắn.

 [1] Bị một người hiểu rõ nên không có cáchnào trốn thoát.

 Nhưng Z không vui vẻ lâu lắm, hắn phát hiệnmình đã nghĩ sai, hơn nữa mười phần sai, hắnxem nhẹ vòng sáng Mary Sue của nữ chủ Y Ninh. . .

 Trong đêm bọn họ dừng lại nghỉ ngơi, Âu Dương liền hùng hổ lôi Vương Hiểu Thư đi, Y Ninhngăn cản Z, nói gì cũng không buông tha hắn, Z kìm nén tức giận trừng mắt nhìn Vương HiểuThư giãy giụa bị Âu Dương lôi đi, trên mặt viết bốn chữ "Sinh không thể luyến". [2]

 [2] Cuộc sống ảm đạm thì muốn chết.

 . . . Không dè dặt, rất không dè dặt! Thất bại!Quá mức thất bại! Cứ như vậy bị lôi đi rồi! Súng đưa cho cô đâu! Thét chói tai đâu! Ép buộc đâu! Đi chỗ nào rồi!? Bình thường ở cùng hắn khôngphải rất giỏi sao!

 "Giáo sư." Y Ninh cười xinh đẹp dịu dàng, "Bọnhọ có việc riêng muốn nói, phải qua bên kia,chúng ta không cần quấy rầy." Ả bỗng nhiên đổiđề tài, "Vừa khéo. . . Em cũng có chuyện muốnnói với anh."

 Z tươi cười nhìn Y Ninh, nhưng lại muốn dùngdao phẫu thuật đâm vào bụng ả, hắn sâu sắc ý thức được, cái gì gọi là tự làm tự chịu.

 "Tránh ra, chó ngoan không chắn đường." Hắn kìm nén tức giận, sắc mặt xanh trắng nói, nếu không phải sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch sau này, hắn đã giết ả rồi.

 Y Ninh nghe hắn nói vậy, không vui nhíu mày lại: "Anh chán ghét em như vậy?"

 Z thở dài, không nhịn nữa, thu lại nụ cười có lệ, lạnh lùng nhíu mày nhìn ả: "Tôi chẳng nhữngchán ghét cô, tôi còn chê cô phiền."

 "Anh. . ." Y Ninh khiếp sợ nhìn hắn, bỗng nhiên lệ như suối trào, "Là vì Hiểu Thư là con gái thống đốc, mà em cái gì cũng không phải, chonên anh mới xem thường em sao?"

 "Không phải, ngay từ đầu tôi đã coi thường cô rồi." Z dùng sức đẩy ả ra, làm ả thiếu chút nữa thì ngã xuống, không hề thương hương tiếc ngọc. Hắn đi vài bước, bỗng quay lại nhìn ả, cười châm chọc, cao thấp đánh giá ả một lần, chán ghét nói, "Thực ra nói cho cô cũng không sao, tôi thích sạch sẽ, nhìn thấy đồ bẩn đã muốnvứt bỏ, nhìn thấy cô thì càng muốn." Hắn nhếchmày, "Còn nữa, không cần nghĩ đến việc gây phiền toái cho Vương Hiểu Thư, tuy rằng tôicảm thấy cô ấy rất kém cỏi, nhưng ngoài tôi ra thì không ai được bắt nạt cô ấy." Nói xong,không hề lưu luyến chạy về phía Âu Dương kéoVương Hiểu Thư đi.

 Y Ninh nhìn bóng lưng của hắn, áo dài trắngkhông nhiễm một hạt bụi tung bay theo gió, chỉ một bóng lưng đã khiến ả ái mộ không thôi,nhưng hắn lại không có hứng thú gì với ả, điềunày làm ả bị đả kích thật sâu.

 Ả sợ run hồi lâu, nắm chặt tay lại, hít vào, nhắmmắt, khi mở ra sắc mặt đã khôi phục như bìnhthường, chỉ là có vẻ lạnh lùng và cố chấp không dễ nhận ra.

 Mà bên này, Z bằng thính giác và tư duy xuấtsắc tìm được Vương Hiểu Thư và Âu Dương,lúc đó Âu Dương như cầm thú đè nặng VươngHiểu Thư, đầu Z nóng lên, không nói hai lờixông lên đấm một cái, trực tiếp đánh ngã Âu Dương nhìn như khỏe mạnh hơn hắn, Âu Dươngcòn chưa phản ứng kịp đã bị hắn đá một cước, đập vào cây, cả thân cây bị lay mạnh.

 Vương Hiểu Thư sửa sang lại quần áo, đẩy cánh tay đang chắn ngang của Z ra, mặt không biểucảm đi đến trước mặt Âu Dương, hung hăng đạpvào bụng hắn một cái, Âu Dương nào có sứcđánh trả? Bị cô đá mồ hôi lạnh ứa ra, đầy mắt sao kim.

 "Âu Dương, tôi khuyên anh mẹ nó chấn chỉnh lại tư tưởng của mình đi, người thích anh và người không thích anh phân biệt rất dễ dàng,người thích anh thích động tay động chân với anh, mà người không thích anh chỉ thích đấmhoặc đá anh." Cô lạnh lùng nói, nói xong quay đầu bước đi, đi ngang qua Z, cầm tay hắn kéo đi.

 Z bị cô kéo về, vô cùng tốt bụng nói một câu:"Ném hắn ở kia không sợ gặp chuyện khôngmay? Nơi này cũng không an toàn, hắn bị thương không nhẹ."

 Vương Hiểu Thư dừng bước, im lặng nhìn mặtđất một lúc, bỗng nhiên xoay người nhào vào lòng hắn: "Tôi nợ anh một câu cám ơn, còn có rất xin lỗi."

 Z sững sờ đứng ở đây, phản ứng không kịp, tráitim dường như lỡ mất một nhịp, thời gian nhưngừng trôi, sinh mệnh của hắn giống như lưu lạivì cô.

 "Tôi cảm thấy giữa chúng ta có thể phát triểnthành tình bạn." Thật lâu sau, Vương Hiểu Thưbuông hắn ra, ngẩng đầu nhìn hắn nói.

 Tâm tình tốt và cảm giác thỏa mãn vừa rồi củaZ trong nháy mắt không sót lại một chút gì, Vương Hiểu Thư nhìn bộ dáng rối rắm lại hậm hực này, hoàn toàn xác định ý nghĩ của mình.

 Thực ra cô không ngốc, hắn biểu hiện rõ ràngnhư vậy cô không thể không biết, nhưng đến lúcnày cô mới xác định mà thôi, cô nói vậy là muốn xem phản ứng của hắn, hắn quả nhiênkhông làm cô thất vọng.

 Z im lặng một lúc lâu, sau đó thổn thức nói:"Vương Hiểu Thư, em không cần như vậy, tất cả quan hệ cuối cùng đều sẽ trở thành tình bạn hoặc tình thân, cho nên đây cũng không phải vấn đề."

 "Phải không? Được rồi." Cô thản nhiên đồng ý với lời nói của hắn, không nói chuyện này nữa,nhanh chóng đổi đề tài, "Để Âu Dương ở đó sẽthật sự có việc? Hành vi vừa rồi của hắn tuyđáng khinh nhưng tôi chỉ muốn hủy gốc rễ củahắn, chưa tới mức muốn mạng hắn."

 Z không trả lời, hỏi lại: "Hắn làm gì em?"

 Làm cái gì? Không phải đúng như lời Z nói, sau đó động tay động chân với cô sao? Âu Dương có vẻ như bị sai sử, vẻ mặt vì việc nghĩa đè cô xuống, hẳn là không có ai khác ngoài Y Ninh bảo hắn làm vậy, rõ là. . . Ha ha.

 "Không có gì, trở về đi." Nếu Y Ninh sai hắnđến, như vậy ả sẽ không quăng hắn ở đó, nói không chừng đã đón về. Hơn nữa, tuy rằng cô cảm thấy tuy Z rất thối, lại không muốn ngườinào khác ngoài cô nói hắn thối.



 Chương 24
 Tuy rằng Vương Hiểu Thư rất chán ghét Âu Dương, có đôi khi cũng ác độc muốn hắn chết đi, nhưng dù sao hắn cũng chưa làm ra tội đángphải chết như trong nguyên tác, cho nên nếuhắn thật sự chết, cô cũng sẽ cảm thấy lương tâmday dứt, cho dù loại day dứt này cũng khôngnhiều lắm.

 Z im lặng đi sau Vương Hiểu Thư, đảo mắt liên tục không biết là đang có chủ ý quỷ quái gì, sau khi hai người bọn họ trở lại nơi nghỉ ngơi, liền nhìn thấy Y Ninh đưa Âu Dương vẫn đang cheđũng quần về, ánh mắt ả nhìn Z có phần phứctạp, gật đầu với bọn họ rồi không để ý tới nữa, ra vẻ vô cùng chuyên chú xử lý vết thương trênmặt và lưng cho Âu Dương.

 Âu Dương cảm động ghê gớm, nước mắt sắpchảy ra, nằm trong lều trại kích động tới mức cả người run run, Yusuke Miyazaki đứng ở cửanhìn hai người bọn họ, nhức đầu xoa thái dương, cảm thấy bất đắc dĩ vì không thể nhìnthẳng nhưng lại không thể không nhìn vì lời củacha mình.

 "Vương tiểu thư?" Yusuke Miyazaki nhìn thoáng qua Vương Hiểu Thư quần áo xộc xệch,lại nhìn về phía Z đang cười khinh miệt sau lưngcô, môi mở ra, lời muốn nói lại nuốt hết vào,biến thành, "Giáo sư cũng đã trở lại, tất cả mọingười nghỉ ngơi cho sớm." Hắn vô cùng hảo hảo tiên sinh [1] vỗ ngực, "Buổi tối tôi gác đêm là được rồi."

[1] Chỉ người không tranh, chỉ cầu bình an vôsự.

 Âu Dương oán hận trừng Z, Z đi qua Vương Hiểu Thư đang ngồi trước mặt hắn, đi đến cách Y Ninh một cánh tay, tay đang bôi thuốc cho Âu Dương của Y Ninh run một cái, Âu Dương kêumột tiếng "A" thảm thiết.

 Z có ngụ ý nói với hắn: "Hôm nay quả là thú vị,nhưng việc này không nên xảy ra lần nữa, dù sao đây là tận thế, mạng người thật rẻ rúng, nói không chừng có thể mất bất cứ lúc nào."

 Âu Dương dường như không thể nhẫn nhịn được, đẩy tay Y Ninh ra, muốn đánh nhau vớiZ, nhưng Z bỗng đứng lên, nhấc chân giẫm lên bàn tay đặt dưới đất của hắn, lực vô cùng lớn,Âu Dương đau đến mức gầm khẽ.

 "Ai nha." Z làm bộ vừa mới phát hiện, chuyển chân đi như bị điện giật, "Xin lỗi, tôi không chúý, vô cùng xin lỗi vì giẫm vào anh, anh khôngsao chứ?" Hắn giống như vô cùng lo lắng nhìn vết thương trên tay Âu Dương, nhưng Y Ninhlại nhíu mày chắn trước mặt Âu Dương.

 Hai người bốn mắt nhìn nhau, Y Ninh gằn từngchữ: "Đủ rồi."

 Z lạnh lùng nhìn ả một cái, lui về sau kéo ra khoảng cách với ả, lôi Vương Hiểu Thư đangxem diễn mà toàn thân thư thái đi. Hai người lên xe Lexus, nhưng lại ngồi ở ghế sau.

 "Hết giận chưa?" Z hỏi.

 Vương Hiểu Thư vui vẻ nói: "Ừm, đúng vậy,cám ơn vì giúp tôi hả giận."

 Z hơi sửng sốt, xấu hổ quay đầu đi, hừ một tiếng rồi nói: "Tôi đâu giúp em hả giận, tôi chỉ nói những gì tôi muốn nói mà thôi, không liên quan tới ai cả, em đừng tự mình đa tình."

 "Được." Vương Hiểu Thư biết nghe lời phải, mỉm cười nhìn hắn, tay không tự giác xoa gò má trắng nõn mịn màng của hắn, lúc kịp phản ứng thì đã sờ soạng hai lần.

 Cô kinh sợ, lập tức rụt tay lại, lùi về sau, khẩn trương nhìn phản ứng của hắn.

 Z nâng tay chạm vào nơi cô vừa xoa, khôngnhìn cô, chỉ nói: "Chỗ này cách Nguyên Tử rất gần, hiện tại ở bên kia rất nguy hiểm, bằng tình trạng hiện tại chắc chắn em không đến được,chúng ta nghĩ biện pháp." Hắn nói xong, lấy một chiếc vali xách tay ở dưới chỗ ngồi, mở ra rồi ấn vài nút, vali xách tay liền biến thành một bàn làm việc đơn giản, hơn nữa còn có công cụ đầyđủ.

 Vương Hiểu Thư hâm mộ nhìn thao tác của hắn trên dụng cụ cao cấp, quả là vừa có tính lừa gạt vừa thực dụng.

 Z nhìn cô nói: "Nếu em muốn học tôi có thể dạy em, vốn dĩ bằng chỉ số thông minh của em chắccũng phải học thật lâu, nhưng trước tiên có thểdùng thử xem."

 Vương Hiểu Thư xem nhẹ lời hắn nhận xét về chỉ số thông minh của mình, nghiêm túc hỏi:"Mở ra như thế nào? Đây là vali xách tay ở Phân Tử sao? Hẳn là có mật mã phải không?"

 Z gật đầu: "Có mật mã, mật mã là. . ." Hắn mởmiệng, không nói nữa.

 "Sao vậy?" Vương Hiểu Thư nghi hoặc nhìnhắn.

 Z cúi đầu, đóng nó lại rồi mở ra lần nữa, lúc đưa vào mật mã thì động tác chậm lại: "Tự xem."

 Vương Hiểu Thư nghe vậy lập tức chăm chúnhìn chữ hắn ấn xuống, mật mã lần lượt là ba chữ mẫu: W, X, S.

 Vương Hiểu Thư hơi sửng sốt, kinh ngạc nhìnhắn cúi đầu xuống, mắt kính của hắn hơi trượtxuống, tóc mái thật dài che mắt hắn, nhìn theo mặt nghiêng, đuôi mắt của hắn có độ cong vô cùng xinh đẹp.

 Nhưng mà, việc sau đó mới thực sự khiến côkinh ngạc, làn da trắng nõn bất thường của hắnnổi lên sắc đỏ vô cùng rõ ràng, hắn bỗng nhiên nhìn cô, đẩy mắt kính, đôi mắt thâm quầngkhông chớp lấy một cái nhìn cô.

 Hắn há miệng một lúc lâu mới nói một câu: "Gìchứ, nhìn chằm chằm như vậy là muốn tôi hônem sao?"

 Vương Hiểu Thư ngẩn ra, nhìn về bên kia, ba giây sau bỗng quay lại, ma xui quỷ khiến hônlên môi hắn, làm Z bỗng ngây ngẩn.

 . . . Hừ, một bộ như gặp quỷ là làm sao, chiêu thuật phòng the trong đầu cô cũng không phảihắn có thể so sánh, nhưng mỗi lần đều là bị épbuộc nên mới không có tâm tình làm mà thôi. . . Đúng vậy, là mà thôi!

 "Khụ." Z che miệng ho một tiếng, một lần nữa dời mắt về phía máy vi tính, "Tôi suy nghĩ một chút, nếu trong khoảng thời gian ngắn cảm thấyxác suất thành công dạy em xạ kích không cao, đoán chừng đến lúc đó em cũng không dám, nhưng một chuyến này nhất định phải đi, cho nên. . ."

 "Cho nên như thế nào?" Vương Hiểu Thư nghihoặc nói.

 Z lấy ra một cái hòm vuông nhỏ dưới đáy vali, lấy ống nghiệm được đặt cẩn thận từ trong ra, trong hòm tràn ngập làn khí mát lạnh: "Uống thứ này có thể trùng tổ lại gien trong cơ thể em, cho em có được một năng lực đặt biệt."

 Vương Hiểu Thư trợn to mắt nhìn chằm chằmchất lỏng màu xanh trong ống nghiệm: "Là năng lực gì? Chẳng lẽ có thể tay không phá hoại?"

 Khóe miệng Z giật giật, nói: "Điện, điện cao thế, zombie dựa vào trung khu thần kinh, mà điệnkhông nhìn cơ bắp không nhìn các loại phòng ngự, có thể trực tiếp công kích khu thần kinh, hơn nữa trong người zombie có hơi nước có thểdẫn điện, nếu em có thể điều khiển được điện cao thế, vậy thì dù bệnh độc dị biến, dung dịch không có hiệu quả với bọn chúng nữa, em cũng không cần phải lo lắng."

 Ừm. . . Đúng, điều này cho thấy vì sao tườngphòng hộ của mỗi tòa căn cứ đều có võng điện cao thế. Ánh mắt Vương Hiểu Thư nhìn Z mangtheo sự sùng bái, khiến lòng Z trào ra cảm giácthỏa mãn mãnh liệt, ham muốn chiếm hữu và tư chất bảo mẫu càng tăng mạnh.

 "Vậy phải sử dụng điện như thế nào? Có thể phát điện sao?" Vương Hiểu Thư tò mò chỉ vàoống nghiệm.

 Z nói một cách thành khẩn: "Cho nên nói, em không thể hoàn toàn phủ định thí nghiệm của tôi không có tác dụng, thứ này được chế tạo nhờkết quả thí nghiệm." Hắn đắc ý nói, "Dị năng, thứ này là dị năng, dị năng phát điện, dòng điện sinh vật, an toàn tin cậy." Vẻ đẩy mạnh tiêu thụ này của hắn vô cùng chân thành, chỉ không nói "Quả thực là lương phẩm thiết yếu khi đi dulịch" mà thôi.

 "Tuy rằng không biết tại sao lại thế, nhưng nghe có vẻ rất lợi hại." Vương Hiểu Thư muốn cầm lấy ống nghiệm, nhưng Z tránh đi, xem ra không muốn đưa cho cô dễ dàng như vậy.

 "Tôi biết mà." Vưng Hiểu Thư thở dài, "Nói đi, anh muốn thế nào mới bằng lòng cho tôi?"

 Z híp mắt cười, lông mày như trăng lưỡi liềm: "Tại sao em tin rằng tôi sẽ không lừa em?"

 Vương Hiểu Thư rầu rĩ nói: "Tôi đã quyết định thử tin tưởng anh sẽ thay đổi, nhưng tín nhiệmcủa tôi chỉ có một lần, nếu anh cô phụ nó, vậythì đừng trách tôi không tin anh nữa."

 Con ngươi của Z hơi lóe lên, lập tức khôi phục như bình thường, mỉm cười nói: "Đương nhiên, làm sao có thể chứ, tôi tuyệt đối sẽ không cô phụ sự tín nhiệm của em." Hắn bổ sung thêm,"Thuốc này sau khi uống lên sẽ không có ảnhhưởng gì xấu, chỉ có một tác dụng phụ."

 "Là cái gì?"

 "Cảm thấy đói rất nhanh."

 ". . . . ." Khóe miệng Vương Hiểu Thư run run,"Thật sự là tác dụng phụ kỳ quái, nếu không có vấn đề khác thì cho tôi đi." Cô lại muốn nhậnlấy, nhưng Z vẫn không đưa cho cô.

 Cô nghi hoặc nhìn Z, Z nghẹn hồi lâu mới phun ra một câu: "Em lại hôn tôi một chút."

 Vương Hiểu Thư lúng túng nhìn hắn, đỏ mặtquay đầu đi, nhỏ giọng nói: "Này. . . Tôi. . . Anh. . ." Cô ảo não, hắn yêu cầu trắng trợn như vậy làm cô cảm thấy sửng sốt, còn nhìn thẳng vào cô như vậy khiến cô không nói tiếp được. . . Vương Hiểu Thư rối rắm nói. "Anh trực tiếp đưa cho tôi đi, tôi biết anh không phải là người hẹphòi nếu tôi không làm theo thì anh sẽ không cho."

 Z tự kiểm điểm một lát, nghiêm túc gật đầu: "Tôilà."

 Vương Hiểu Thư không ngờ hắn lại trả lời như vậy, không kịp phản ứng, ngồi khoanh chân ngẩn người nhìn hắn, khiến Z ngứa ngáy trong lòng, vội vàng uy hiếp: "Em suy nghĩ kĩ đi, nếubây giờ em không hôn, năm phút sau sẽ phải làm gấp đôi, nếu không hôn hai cái, vậy thì phải hônsáu cái!"

 Vương Hiểu Thư cảm thấy buồn cười trước kiểu"uy hiếp" này của hắn, không nói lời thừa, họctheo bộ dáng của Z xoa đầu hắn, tóc đen củahắn hỗn độn mà mềm mại, cô cúi xuống, in một cái hôn lên môi hắn, sau đó muốn rời đi, lại bịhắn kéo vào trong lòng, hôn thật sâu.



 Chương 25
 Cánh môi hắn vuốt ve của cô, nhiệt độ môi của hai người đều cao một cách kỳ lạ, cánh tay hắnvòng qua phần eo mảnh khảnh của cô, tiếng thởdốc ngày càng nặng, hắn bắt buộc mình phải dừng lại, buông cô ra và kéo khoảng cách giữahai người, im lặng đưa thuốc cho cô.

 “Uống đi, uống xong xem có phản ứng lạ nào không.” Hắn làm bộ trấn định nói.

 Vương Hiểu Thư ý vị sâu xa nhìn xuống phía bụng hắn, hắn kéo áo dài trắng che lên rồi xoay người, dáng ngồi vô cùng mất tự nhiên, mắt nhìn phía trước: “Nhanh chút, đã rất muộn rồi.”

 “Ừm.” Vương Hiểu Thư gật đầu, cũng không phân tâm nữa, mở nắp ống nghiệm ra, nén thởuống một hơi cạn sạch thuốc trong ống nghiệm,chất lỏng mát lạnh như bạc hà từ yết hầu tiếnvào cơ thể, cô cảm thấy hơi lạnh chậm rãi khuếch tán từ trong ra ngoài, khoảng hai mươi giây sau, buồng tim bên trái bỗng nhói lên, côkêu đau một tiếng, đầu đầy mồ hôi lạnh tựa vào ghế trước, thở dồn dập.

 Z nhíu mày nhìn phản ứng của cô, lấy kính mộtmắt từ trong vali rồi thay, nắm cằm cô để cô há miệng, kéo cô vào trong lòng rồi kiểm tra thânthể của cô, Vương Hiểu Thư cảm thấy cơn đaunày dần dần biến mất theo từng động tác củahắn, thay vào đó là cả người tê tê và tay chânlạnh lẽo.

 Z cầm tay cô rồi hà hơi vào, vỗ về: “Đây là bình thường, không cần lo lắng, cho tới bây giờ đều không có phản ứng lạ nào.”

 “Ừm. . .” Vương Hiểu Thư suy yếu tựa vàotrong lòng hắn, đau đớn nhíu mày.

 Z có phần đứng ngồi không yên, nhưng vẫn bày ra vẻ trấn định như không có chuyện gì làm khóđược hắn, cứng nhắc giảng giải cho cô sau này sử dụng dị năng như thế nào: “Loại điện cao thế này em có thể tự chủ khống chế, cũng giống như bản năng của con người, em cứ khống chế nógiống như khống chế chân tay của mình để điềukhiển nó phục vụ cho em.”

 Vương Hiểu Thư mù mờ gật đầu, lý trí dần dần mất đi, nhưng trái tim đau nhói làm cô tỉnh táo, cô hét lên một tiếng, âm thanh này làm Yusuke Miyazaki đang gác đêm bên ngoài và Y Ninh cùng Âu Dương đang “Tâm linh giao chiến”trợn mắt há mồm.

 . . . Sao lại thế này, hai người làm gì ở trong xe?Sẽ không là. . .

 Bọn họ vừa có ý nghĩ này, một giây sau bỗng nghe thấy tiếng rên rỉ của Z, vì thế tự động bổnão chuyện xảy ra ở trong xe, xác nhận ý nghĩ phù phiếm của bản thân.

 Vậy thì sự thực là gì?

 Sự thực chính là. . .
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .